weather
Thời Tiết Sài Gòn
Nhiệt Độ: 30°C
Hiện tại: mây rải rác

Du Lịch Bagan – chuyến đi nhiều trải nghiệm

Những bình minh chưa từng có trong đời

Chặng đường ngắn ngủi chỉ hơn 5 tiếng từ Mandalay đến Bagan là một thảm họa thật sự. Du lịch mùa lễ hội luôn mang lại cho hai đứa chúng tôi những trải nghiệm địa phương đầy thú vị, nhưng phải nói trải nghiệm về dịch vụ cực kỳ lại cực kỳ chán như chuyến xe bus này. Gần 30 con người được nhồi nhét vào chiếc xe bus bé tí tầm 16 chỗ. Chật chội, mùi dầu gió, mùi trầu thêm máy điều hòa không hoạt động là một thứ kết hợp dã man nhất mà chúng tôi “phải” trải qua.

Bagan tuy gần đấy nhưng đủ để cả hai mệt rã rời. Nhưng bù lại, Bagan đã xoa dịu tất cả bằng những buổi bình minh huy hoàng của nó. Chúng tôi đã từng cùng nhau đón những khoảnh khắc này ở nhiều nơi, nhưng thật sự không nơi nào có thể ấn tượng được như Bagan. Chẳng hiểu sao cùng một quả địa cầu, mà thiên nhiên lại ưu đãi cho vùng đất này thứ ánh sáng diệu kỳ và lôi cuốn đến như vậy – thứ ánh sáng mà chúng tôi không thể nào có thể quên được.

Du Lịch Bagan

Trước khi đi Bagan, tất cả những thông tin về những đền chùa còn có thể leo được đều rất ít ỏi, thậm chí là con số 0 vì chính quyền đã công bố cấm khách du lịch leo đền về lý do tâm linh và an toàn. Tất cả những đền đài sáng giá cho việc ngắm bình minh đều cấm cửa. Chúng tôi chỉ còn một cách – cứ liều đến rồi đi kiểm tra 1 vòng trước 1 ngày.

Gặp một cô bé người Burma dẫn đường cho chúng tôi đến một ngôi đền mà cô bảo là “bí mật”. Nhưng thật sự, nếu để leo ngôi đền đó vào lúc 4 giờ rưỡi sáng – chúng tôi không dám chắc…vì “Nhiều rắn lắm, nếu sáng mai hai anh đi phải hết sức cẩn thận”. Bé gái vừa nói vừa soi đèn pin và đập thật mạnh vào tường và bảo rằng làm như vậy thì rắn sẽ bỏ đi. Chúng tôi nghĩ rắn mà bò ra thì không biết chúng có đi không chứ hồn chúng tôi sẽ đi trước. Thất bại!

Bất chợt Quân nhớ ra một người bạn vừa đi tuần trước. Thế là cả hai đã có được tên của mục tiêu ngày mai.

Sáng 4 giờ hai đứa lại lọ mọ dậy. Từ ngày đặt chân đến Myanmar đến bây giờ, không một ngày nào tụi mình được ngủ quá 6 giờ sáng. Bagan buổi sáng lạnh tê tái. Tụi mình xuống khách sạn lấy xe điện phóng thật nhanh trong bóng tối. May quá đường tối thui chả có ai cả. Đúng 4:50 sáng hai đứa mình đã có mặt tại khu đền theo đúng tên trên bản đồ. Có điều, đi hai vòng vẫn không biết leo đền nào.

Du Lịch Bagan

“Ê, đi đường này, leo lên cái đền đó.” Cứu tinh của hai đứa là một chú làm công quả đang quét lá cho chùa. Vội vàng đi vào đền rồi leo thẳng lên đỉnh. KHÔNG MỘT BÓNG NGƯỜI. Cả hai chễm chệ ngồi nơi đẹp nhất chờ đến giờ vàng! Năm phút sau, mười phút sau, mười lăm phút sau, dần dần cả đền không còn một khoảng trống. Ai cũng muốn tìm ra một ngôi đền cho mình khi đến Bagan vào thời điểm này. Nhưng ngôi đền đó sẽ không bao giờ có thể là của riêng mình.

Ngồi cạnh chúng tôi là hai bạn người từ Hà Lan mà chúng tôi quen từ hôm xảy ra sự cố xe bus từ Inle đi Mandalay. Tự nhiên tụi mình thấy khoảnh khắc này chẳng khác gì những đêm giao thừa. Tất cả mọi người cùng nhìn về một hướng, đếm từng phút từng giây. Trên nền trời đen thẳm đằng Đông, Mặt trời tỉnh giấc quẹt lên những sắc hồng dịu dàng báo hiệu cho buổi trình diễn ánh sáng trong chu trình hằng ngày của mình. Ông vươn mình rồi dùng những tia nắng sớm mai đan quyện vào những làn sương sớm mờ ảo tạo ra một khung cảnh đầy mê hoặc. Bagan bắt đầu chuyển mình, hàng ngàn đỉnh tháp như vươn lên từ trong bóng tối khẳng định sức sống mãnh liệt qua thời gian, và qua những trận động đất kinh hoàng. Khí cầu được thả lên, bay lơ lửng trên cánh đồng đầy tháp, sương và cây. Trời ơi, đẹp không thể nào có thể tả được. Cuối cùng chúng tôi cũng đã làm được điều này, và làm cùng nhau. Bình minh ở Bagan không còn trong trí tưởng tượng, hay không nằm trên những trang báo hai đứa thường trầm trồ, mà nó ở ngay đây, trước mắt hai kẻ đi lạc, hai kẻ mộng mơ.

Du Lịch Bagan

Cả một Bagan bừng tỉnh trong rực rỡ nắng vàng. Tụi mình ngồi đó, nhìn hàng ngàn đỉnh tháp bên dưới. Mỗi một tháp chắc chắn đều có một câu chuyện của riêng nó; tất cả làm nên một câu chuyện về Bagan dài vô tận. Cũng sẽ là một giấc mơ đẹp không bao giờ có hồi kết.

Một buổi bình minh ngắm mặt trời mọc khó quen vừa xong, thì kiếp nạn vừa tới. Đi du lịch mà nghe như đi thỉnh kinh nhỉ? Xe điện cạn sạch năng lượng. Thiệt ra tụi mình đã coi kỹ rồi nhưng có lẽ là xe sử dụng khá lâu nên pin không còn tốt như trước nữa. Tụi mình quay sang kêu hai bạn về trước đi, nhưng hai bạn không chịu.

Vậy là tụi mình gọi điện thoại cho bên nhà xe. Đọc tên khu đền gần nhất để họ biết mà tìm. Bốn nạn nhân của bình điện bị chai ngồi mốc mỏ, bàn đủ chuyện trên trời, dưới đất. Hai bạn vừa mới yêu nhau được 1 tháng, và quyết định lên đường cùng nhau luôn trong chuyến đi Myanmar. Họ đến trước tụi mình một hôm và đi tour khí cầu, trong khi đang huyên thuyên kể về các trải nghiệm thì xe đến. Đây cũng là một kinh nghiệm cho mọi người khi đi Bagan hãy chọn xe nào trông mới nguyên một chút nghen.

Về khách sạn, 4 đứa mình cùng ăn sáng, chụp ảnh rồi lại tiếp tục chia sẻ những hình ảnh, trải nghiệm của bản thân về Burma. Tụi mình thấy vui vì trong các chuyến đi đều gặp những người bạn tốt và có thể giữ liên lạc về sau nữa. Những khoảnh khắc như thế này đẹp và đáng nhớ đâu thua gì những khung cảnh huy hoàng ngoài kia. Đúng không?

Lại một bình minh không thể nào quên

Phải nói đi nói lại rất nhiều lần về hành trình đi Myanmar của tụi mình, và chắc là của tất cả mọi người về việc dậy sớm. Chưa có một chuyến đi nào mà tụi mình mỗi ngày phải thức từ 4 giờ sáng sửa soạn để chờ bình minh. Cả hai đứa thật ra đều không phải là “morning boys” nên chuyện dậy sớm giờ đó cũng là một điều gì đó vô cùng khó khăn, nhưng vì mà nếu không dậy lại thấy tiếc. Tụi mình chưa bỏ qua một buổi bình mình nào cả từ Inle, Mandalay, và cả Bagan.

Bình minh ở Bagan

Lần trước đã đón bình minh ở trên đỉnh của một ngọn đền rồi nên lần này tụi mình quyết định chuyển hướng sang ngắm bình minh ở một nơi khác, cạnh một bờ hồ nhỏ. Trong buổi hoàng hôn chiều hôm trước, tụi mình đã hỏi kỹ càng chị hàng nước bằng hai loại ngôn ngữ tiếng Anh khác nhau. Cũng không dám chắc là chị hiểu, nhưng nhìn cảnh có vẻ là đúng. Hai đứa yên bụng đi về ăn tối rồi nghỉ ngơi chuẩn bị.

Đúng 4:30 phút, hai đứa ra bờ hồ ngồi chờ. Mang sandwich ra ngồi ăn chờ hả hê chờ bình minh vì không thấy một du khách nào. Trời bắt đầu ửng đỏ. Một cặp vợ chồng hàng nước bắt đầu dọn hàng ra bán. Linh cảm cho thấy mặt trời không mọc phía hồ này, tụi mình hỏi lại anh chị. Họ lắc đầu rồi chỉ tụi mình sang một hướng khác. Cả hai cuống cuồng leo xuống đồi, rồi lấy xe chạy theo hướng họ chỉ. Được 5 phút vẫn không thấy dấu hiệu nào tích cưc mới bắt đầu lấy điện thoại, mở maps.me ra tìm xem xung quanh đây còn hồ nước nào không. Chỉ còn 15′ nữa là bình minh. Hai đứa chỉ còn cách chạy thật nhanh trong hy vọng mong manh. Nhưng may quá, cuối cùng cũng đến điểm bờ hồ trên bản đồ. Khách du lịch rất đông. Hai đứa vừa vui, vừa buồn. Vui vì chắc chắn đây là điểm ngắm bình minh đẹp không sai vào đâu được, mà buồn là đông quá sợ không chen chân vào vị trí đẹp được.

Du Lịch Bagan

Cả một đám đông bắt đầu nháo nhào. Phá tan sự im lặng vốn dĩ của buổi bình minh. Các khí cầu cũng bắt đầu hối hả bay lên trong sự reo hò của đoàn du khách (nước nào thì mọi người biết rồi đó). Đẹp quá! Lần đầu tiên tụi mình thấy khinh khí cầu ở một cự ly gần đến vậy. Gió hôm nay khá mạnh, khí cầu không bay theo đúng lộ trình của nó, chỉ một vài quả là bay ngang hồ nước. Một khung cảnh thật sự đẹp như mơ.

Mặt trời lên gần hết, đoàn khí cầu bay ra xa ngọn đồi mà tụi mình đứng, lơ lửng như những quả bóng bay xoay quanh đền Sulamani. Đây đúng là khung cảnh mà cả hai tụi mình đã thấy trong những tạp chí. Chỉ tiếc là những đỉnh tháp đã đổ nát, và đang được trùng tu nhếch nhác. Sau trận động đất 2016, rất nhiều đền đài đã không còn nguyên vẹn như trước. Thiên nhiên mang lại cho con người những cảnh đẹp tuyệt vời nhưng đôi khi cũng là một sự hủy diệt những công trình mà đời đời khó có thể khôi phục lại.

Du Lịch Bagan

Bagan – Một vài ngôi đền đã đi qua

Tụi mình thích cảm giác đi lạc. Nói hoài thành ra chán nhưng tụi mình thật sự thích nó. Trong bất cứ chuyến đi nào, tụi mình cũng dành thời gian để đi loanh quanh, không một kế hoạch nào cả, cũng không chờ đón những điều to tát. Chuyến đi đến Bagan lần này cũng vậy. 4 ngày 3 đêm thật sự quá ngắn cho một thế giới những ngôi đền kỳ bí như cố đô Bagan. Bon bon trên chiếc xe điện đã được sạc đầy đủ, tụi mình thấy thích thú điểm nào thì dừng ở điểm đó…

Chùa Shwezigon

Quân: “Đức ơi, chỗ này là cái chỗ có cái hành lang nắng chiếu xiên xiên.”

Đầy là ngôi chùa quan trọng của Bagan và cả Myanmar nói chung. Truyền thuyết kể rằng khi lên kế hoạch xây dựng ngôi chùa vàng đầu tiên, vua Anawrahta đã đeo xá lợi xương Phật trên một chú voi trắng và bảo rằng nơi nào Voi dừng lại nghĩa là nơi đó được chọn để xây dựng Chùa, và cuối cùng chú Voi trắng dừng lại nơi cồn cát. Chính vì vậy, đôi khi người ta còn gọi chùa này là Chùa Voi Trắng.

Shwezigon đã trở thành khuôn mẫu cho những ngôi chùa sau này, trong đó có cả Shwedagon, Yangon (ngày nay được coi là biểu tượng của Myanmar). Shwezigon y là nơi cất giữ xá lợi xương Phật và một bản sao của xá lợi răng thiêng liêng ở Kandy, Sri Lanka.

Đi về tìm hiểu, tụi mình còn biết được 9 điểm đặc biệt của ngôi chùa. Các bạn nào đọc bài này đến Chùa thử nghiệm và chia sẻ lại với tụi mình nhé.

  1. Phần chóp mái lớn vẫn trụ vững mặc dù không hề được chống đỡ bằng trụ sắt
  2. Dù ở bất kỳ thời điểm nào, bóng của ngôi chùa không bao giờ đổ qua 4 bức tường xung quanh
  3. Những mảnh giấy Phật tử làm công quả để dát vàng xung quanh chùa khi rơi xuống từ đỉnh không bao giờ rơi ra ngoài 4 bức tường
  4. Dù lượng khách viếng thăm Shwezigon có nhiều tới cỡ nào thì họ cũng không hề cảm nhận được sự đông đúc trong 4 bức tường
  5. Vào những ngày trăng tròn, đã thấy những phần cơm cúng dường từ sáng sớm, mặc dù chưa thấy ai ghé thăm
  6. Tiếng trống từ bên này khuôn viên chùa không thể nghe thấy ở phía bên kia
  7. Từ xa, ngôi chùa luôn tạo ảo giác như là nó đứng trên một ngọn đồi
  8. Những trận mưa dầm dề kéo dài hàng tuần không thể làm nước đọng lại ở bất cứ góc nhỏ nào trên sân trong chùa
  9. Những cái cây Khayey và Chayar trong sân luôn nở hoa quanh năm suốt tháng

Chùa Ananda

Tụi mình đến Ananda vào một buổi trưa nắng bể đầu. Điều làm tụi mình nhớ nhất ở đây là tụi mình đã đi lạc, và không biết đường ra. Phần lõi của ngôi đền Ananda là khối lập phương có 4 tượng Phật lớn mạ vàng cao hơn 10m quay về 4 mặt khác nhau tương ứng 4 lối vào chùa. Chính vì vậy, do không để ý mà tụi mình không nhớ đã đến từ cổng nào.

Chùa Ananda là một biểu tượng đẹp về kiến trúc nhưng đằng sau đó lại là một câu chuyện về sự “ ích kỷ” của một người mộ đạo. Người ta kể rằng 8 nhà sư Ấn Độ đã gặp vị vua Kyanzittha và nói về ngôi đền “huyền thoại” ở dãy núi Himalaya mà họ đang tu. Nhà vua bị thuyết phục và quyết định xây dựng một ngôi chùa có kiến trúc tương tự ở vương quốc Pagan lúc bấy giờ. Sau 15 năm ròng rã, ngồi chùa Ananda cuối cùng cũng xây dựng xong. Cũng vào lúc này, nhà vua ra lệnh giết chết 8 nhà sư để đảm bảo cho sự “ độc nhất” của ngôi chùa.

Đây cũng là một trong những ngôi đường phải đến khi đến tham Bagan, do đó lượng khác đến khác là đông đúc nên mọi người nhớ đến sớm hơn. Tụi mình đến giữa trưa đông nghẹt người đi vào trong chính điện chen chúc muốn ngạt thở. Bên ngoài rộng như thế mà vẫn thấy đông lắm.

Ngôi chùa không tên

Trong tất cả các ngôi chùa mà tụi mình ghé quá, tụi mình ấn tượng nhất là ngôi chùa này. Nhỏ bé thôi nhưng tượng Phật bên trong lạ nhất.

Trần nhà của ngôi Chùa vẫn còn nhiều tranh vẽ cũ nguyên bản. Anh họa sỹ vẽ tranh ở đây cũng dễ thương nữa. Ảnh bảo rằng đây là ngôi chùa đặc biệt nhất Bagan nhưng lại không có nhiều người đến. Ban đầu tụi mình cũng cảm thấy e dè ảnh lắm. Vì giữa một cánh đồng rộng lớn như vậy, chỉ có hai đứa mình và ảnh, nên có phần lo sợ.

“Anh ở đây vẽ tranh Đức Phật lâu rồi và cũng hiếm thấy ai đến được ngôi chùa này lắm”

“Vậy chắc là tụi em may mắn, hoặc là tụi mình có duyên”.

“Những người vẽ tranh khác, thật ra cũng không phải tranh vẽ nữa, họ chỉ in ra rồi đồ nét lên mà thôi. Còn anh mới là người vẽ thật sự. Nhưng anh không muốn mang ra bán đại trà như họ”

“Vậy mà tụi em cứ tưởng anh cũng đang mồi tụi em mua đó chứ haha”

“Nếu anh muốn bán kiểu như vậy, anh đã không chui vào ngôi chùa không ai đến này đâu”.

Có lẽ, cũng giống ngôi chùa, anh là một điều gì đó lạ lẫm, khác xa với những con người bình thường, đại trà khác ở một nơi mà không khí du lịch đang bao trùm…

Đền Dhammayan Gyi

Đây là một ngôi đền còn dang dở, và mãi mãi sẽ dang dở như thế, vì đằng sau nó là một câu chuyện đầy tội lỗi. Vua Narathu vì tranh quyền đã nhẫn tâm giết chết cha đẻ, anh ruột và người vợ của mình để giành ngai vàng. Mục đích của việc xây Đền là để vua sám hối. Nhưng sự sám hối đó phải chăng vẫn chưa hoàn toàn thực hiện được khi bản tính hà khắc của ông đã khiến ông nổi giận, chặt tay thậm chí giết chết những nhân công xây dựng mà ông cảm thấy chưa hài lòng. Và để rồi chính ông cũng bị ám sát chính tại đây…?

Tụi mình nghĩ bản thân ngôi đền chắc cũng không mong muốn nó được tạo ta từ sự tàn độc đó. Ngôi đền trầm buồn, và sống dang dở như vậy cả tháng năm. Có lẽ đã biết trước câu chuyện về nó rồi nên tụi mình cảm thấy ngôi đền toát lên đầy sự u ám. Bên trong ngôi đền khá lạnh lẽo so với cái nóng bên ngoài Bagan. Đi một tự nhiên tụi mình lại thấy thích ngôi đền này hơn. Có lẽ chúng ta đã quá để tâm đến sự tiêu cực của nhà vua mà quên đi điều tích cực của mục đích xây đền – sám hối cho lỗi lầm đã qua của ông. Ở đây mỗi sáng người làm công quả quét đền trong hành lang tối, họ vừa quét vừa hát. Dù không hiểu được từ ngữ nhưng giai điệu nhẹ nhàng làm cho cả hai đều cảm nhận được sự dễ chịu.

Đây là một ngôi đền cực kỳ đáng đến. Để nói về điểm đặc biệt thì ngôi đền này mang dáng dấp của một kim tự tháp, khác biệt hoàn toàn so với các ngôi đền khác tại Bagan.

Viết bài: Blog Du Lịch

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *